PHƯƠNG THỨC LÃNH ĐẠO CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM GIAI ĐOẠN 1945 - 1951

  • Nguyễn Tuấn Anh
Từ khóa: Đảng Cộng sản Việt Nam; Đảng cầm quyền; lãnh đạo; phương thức lãnh đạo; khoa học.

Tóm tắt

Lý luận và thực tiễn đã cho thấy rằng, để giữ vững và tăng cường sự lãnh đạo của Đảng trong điều kiện Đảng cầm quyền, yêu cầu tất yếu Đảng không chỉ vững mạnh về chính trị, tư tưởng, tổ chức, đạo đức, mà còn phải có phương thức lãnh đạo khoa học, cho phép hoạch định được những quan điểm, chủ trương, tư tưởng chỉ đạo đúng đắn và có năng lực đưa những quan điểm, chủ trương đó vào cuộc sống, biến thành hành động sáng tạo. Chính vì vậy, luận bàn về phương thức lãnh đạo của Đảng đã được nhiều công trình khoa học làm sáng tỏ, song nghiên cứu một cách trực tiếp về phương thức lãnh đạo của Đảng giai đoạn 1945 - 1951 vẫn chưa có công trình nào. Qua việc phân tích, tổng hợp vấn đề nghiên cứu, chúng tôi đi vào khái quát một số phương thức lãnh đạo cơ bản của Đảng để thấy rằng, vấn đề nghiên cứu có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, là một vấn đề sống còn của Đảng, của chế độ nhằm hiện thực hóa mục tiêu độc lập dân tộc gắn với chủ nghĩa xã hội.

điểm /   đánh giá
Phát hành ngày
2020-05-12
Chuyên mục
Khoa học Xã Hội - Nhân văn - Kinh tế (XHK)