Hiện tượng cư trú tách biệt trong không gian đô thị trường hợp Thành Phố Hồ Chí Minh

  • Thị Ánh Quyên Lâm

Tóm tắt

Khi phân tích không gian đô thị, chúng ta có thể phân tích dưới hai khía cạnh: đô thị là một không gian chức năng (việc sử dụng đất trong một đô thị hầu như không được phân bố đồng đều trên toàn bộ bề mặt đô thị, ví dụ căn phòng thường tập trung ở trung tâm, nhà máy tập trung ở vùng ven...). Đó chính là hiện tượng tách biệt không gian về chức năng. Nhưng đô thị cũng là một không gian xã hội. Ở đô thị có sự tập trung các nhóm xã hội trong những không gian nhất định. Đó là hiện tượng cách biệt không gian về xã hội/cư trú tách biệt, kết quả của một quá trình chịu tác động về lựa chọn địa điểm ở các nhóm xã hội, thị trường nhà ở, quyền lực, sở thích cá nhân.. cũng như lịch sử phát triển của chính đô thị ấy.
Xu hướng cư trú tách biệt càng ngày càng nổi rõ ở các đô thị trên thế giới và đã thu hút sự quan tâm của nhiều khoa học khác nhau. Trong xã hội học, phân tích hiện tượng cư trú tách biệt chủ yếu dựa trên nền tảng về mức độ bất bình đẳng xã hội trong các xã hội đô thị. Cư trú tách biệt là một chỉ báo của bất bình đẳng xã hội. Nghiên cứu về cư trú tách biệt chính là nghiên cứu về sự lựa chọn khu cư trú và tìm lời giải thích về sự phân bố các khu cư trú của các nhóm xã hội khác nhau trong không gian đô thị.

điểm /   đánh giá
Phát hành ngày
2020-12-12
Chuyên mục
Bài viết